Ái (NK, Suzie MK, FRANKY)

Lời bài hát

Mùa thu năm đó anh mất em
Khi mà hai ta’ đã chẳng còn ấm êm
Nhớ em, anh lang thang nơi tối khuya
Nhớ cô gái hay cười, che giấu mặt tối kia
Bộ mặt hoang mang, cáng đáng mọi nỗi niềm
Em chỉ là con người, làm sao chọi nổi liềm?
Khi mà thần chết đã muốn’ mang em đi
Nhưng tuyệt đối chẳng được đâu’ bởi lẽ vì em đang
Là tia sáng duy nhất’ trong cuộc đời của anh
Em là xúc tác’ khiến trái ngọt kết tủa nhanh
Em là niềm hy vọng’ để mỗi ngày anh bám trụ
Và cả em, em cũng phải ráng trụ
Em từng hứa với anh, nhất định phải kháng cự
Nhưng vì sao em lại đi... hả?
Mất em là cái giá’ mà cả đời anh chẳng thể chi trả…
Em…
Ở nơi đó’ em thấy’ có lạnh không?
Anh thì lạnh lắm khi trời sắp mùa đông
Và trung thu năm nay diễn ra khi trời dông
Dưới cơn mưa ấy’ phảng phất hình bóng em
Anh vẫn luôn nhớ’ bản thân mình giống em
Thích trời mưa, thích luôn bản nhạc Vũ
Nhớ thời chưa tốt nghiệp, thời anh chưa nhập ngũ
Ta thường đi với nhau dưới mưa, giữa trưa hè
Em nhắm mắt, lặng thầm nghe tiếng ve
Thi thoảng lọt chút’ vào đó’ vài tiếng xe
Nhưng nay tìm đâu’ thời đó’ nữa hả em?
Mình anh đứng dưới bầu trời vừa nhá nhem
Chỉ ước gì’ em có thể’ quay trở lại
Nhưng có lẽ trong vương quốc của hạnh phúc
Anh mãi không thể’ trở thành’ dân sở tại
(Sao em không trở lại?
Sao không trở lại?)
Ái
Có thể bạn quan tâm