Anh 2
Út, em mới về hả?
Dạ, mẹ đâu rồi anh?
Mẹ mới vừa lên sớm trên có chút việc rồi, sao em không báo trước anh lấy xe đạp ra đón em, cho nó đỡ mỏi chân.
Đỡ mỏi chân em, mỏi chân anh, cũng vậy thôi
Anh quen rồi
Thì em, cũng ở quê chứ đâu
Nhưng mà lâu rồi em không có đi bộ, bây giờ nhìn em trưởng thành anh lại nhớ ngày xưa.
Năm anh 2 lên mười, em cũng vừa thôi nôi
Rồi từ đó xa cha, anh em ta bên mẹ hôm sớm
Bán buôn tảo tần, hết chợ gần mẹ lại chợ xa.
Lên 5 em đi học, anh cõng ở trên lưng
Rồi lội đồng vô bưng, qua cầu treo lắc lẽo mưa gió
Có anh đứng đợi, mỗi khi tan trường
Theo anh về, mà hoàng hôn dầng buông.
Thương anh, học chẳng bao lâu phải giả từ trường yêu dấu
Để lo giúp mẹ, kiếm tiền phụ nuôi em
Rồi thời gian trôi, đến nay mẹ đã già
Anh cũng qua tuổi trung niên vẫn còn độc thân lo cho em.
Nơi xa xôi đô thành, em gắng học hành nghen
Đừng lo lắng gì anh, nơi miền quê hai mùa mưa nắng
Lúa xanh trên đồng, có anh chăm làm, trĩu nặng quằn bông.
Xin anh 2 yên lòng, mà tính chuyện tương lai
Rồi tìm kiếm chị 2, về chăm lo cho mẹ hôm sớm
Cháu con quây quần, sống vui chan hòa, là mình trả hiếu mẹ cha.
Thoại giang tấu:
Em nói thật đó, anh năm nay hơn 30 tuổi rồi, định ở vậy luôn à?
Thôi, anh lo cho em ăn học thành tài, rồi yên bề gia thất, anh mới lấy vợ
Trời đất, lúc đó già rồi lấy ai nữa?
Đàn ông mà, lấy lúc nào chả được, nhà mình nghèo xưa giờ, chỉ có ăn học, mới mong sau này đổi đời, em cố gắng lên nhe.
Em biết rồi mà.
Em còn nhớ