Thành phố sau lưng
Như rơi trong những hố sâu tội lỗi
Mặt trăng cũng rớt xuống đất
Vụn vỡ ký ức một người
Chút ánh sáng le lói
Cứu lấy tâm hồn ấy
Chạy khỏi những bùn lầy cứ cuốn lấy
Phía trước những nỗi cô đơn
Lại chỉ lối đôi chân
Tới con đường cũ
Rồi biến mất trong bóng đêm tàn
Chạy trốn qua những hành tinh không tên
Không người đến
Lấp kín cánh đồng hoang
Với đám cây úa tàn
Vẽ lên khung trời kia
Ánh lửa rụi cháy không gian
Để từng mảnh ghép đó
Cũng biến tan trong mắt
Hẹn gặp em ở một hành tinh khác
Hẹn em khi anh thôi không tìm kiếm
Những cơn mơ
Khi mình thôi không chơ vơ
Giữa cuộc đời
Ở một nơi anh biết
Anh là ai trong nơi đâu
Anh tìm em nơi hư vô
Lúc ban đầu
Sẽ có lúc đó em sẽ thấy rõ
Cả niềm đau lớn nhất
Cũng thật nhỏ nhoi
Sẽ đến lúc đó anh sẽ thấy rõ
Mọi nguồn sống anh mong
Ở nơi đáy mắt em no no
Chúng ta chẳng thuộc về nhau
Chẳng thuộc về đâu
Giữa những u sầu
Chúng ta chẳng nhận ra nhau
Đành phải tìm nhau
Ở nơi bắt đầu
Chạy trốn qua những hành tinh không tên
Không người đến
Lấp kín cánh đồng hoang
Với đám cây úa tàn
Vẽ lên khung trời kia
Ánh lửa rụi cháy không gian
Để từng mảnh ghép đó
Cũng biến tan trong mắt
Hẹn gặp em ở một hành tinh khác
Ôm giấc chiêm bao kia trăm năm
Anh trôi đi
Giữa bao ngôi sao xa xăm
Những nơi từng quen
Giờ đây là khoảng không tối tăm
Lời hứa hai ta luôn bên nhau
Vụn tan như cứa
Con tim anh thêm đau
Giây phút xé nát bóng đêm
Là ký ức
Trong anh sáng lên dáng hình em
Tìm người ở muôn thế giới
Anh sẽ tìm
Chạm tới nơi mà chưa ai từng qua
Anh vẫn sẽ tìm
Một ngày em sẽ nhớ ra
Hẹn gặp em ở một hành tinh khác
Đốt hết tình anh trong hôm qua
Nhưng băng giá quanh tim
Em vẫn không tan ra
Anh chỉ còn lại
Những mảnh vụn của bản thân
Đã tan vỡ sau cơn bão giông
Những tháng ngày phôi pha
Nhìn vào đáy cốc
Chỉ thấy khoảng không bao la
Đặt tay lên ngực
Bảo trái tim thôi kêu ca
Như thế là đủ
Để ta rời khỏi nơi đây
Gói ghém nỗi buồn
Để sang mai anh cất bước đi xa
Gomennasai I let you down
Từng lời tựa như con dao
Đâm trong tim anh
Anh nên nhận ra ngay từ đầu
Rằng em là điều tốt đẹp
Mà cuộc đời
Không bao giờ dành cho anh
Bao nhiêu lo âu, bao nhiêu thương đau
Anh không biết rằng
Sẽ phải chạy trốn bao lâu
Anh sợ kỷ niệm
Sẽ vẫn mãi theo chân anh
Không buông tha
Dù cho anh đã chạy trốn
Tới nơi đâu
Chạy trốn qua những hành tinh không tên
Không người đến
Lấp kín cánh đồng hoang
Với đám cây úa tàn
Vẽ lên khung trời kia
Ánh lửa rụi cháy không gian
Để từng mảnh ghép đó
Cũng biến tan trong mắt
Chỉ mình em, làm anh trốn mãi
Hẹn gặp anh ở một hành tinh khác