Không biết (Ronboogz)

Lời bài hát

Anh không biết là vì điều gì
Mà mẹ lại nhiều nước mắt
Không biết rằng cuộc đời mẹ
Còn bị nhiều điều cướp mất
Anh không biết rằng trên trời cao kia
Ba anh có tự hào
Không biết bao đêm vẫn thức
Là bởi vì cớ sự nào
Không biết vì sao mình lại bắt đầu
Từ hơn chục năm trước
Anh muốn mọi người nhìn anh
Nhưng lại không chụp căn cước
Anh cố lết đi từng bước
Dù là bước hụt trăm bước
Và thời gian lấy đi từng thứ
Mà ta không thể ngắn được
Không biết là vài năm nữa
Liệu họ còn nghe nhạc anh
Khi thanh xuân của anh sẽ hết
Tóc anh sẽ bạc nhanh
Cuộc đua của ta hơi ngắn
Đôi khi khẽ đạp phanh
Và ta chỉ như là một hòn đá
Mà đấng sáng thế tạc thành
Nào anh cũng chẳng biết
Thêm vài năm nữa trôi
Những người em anh gọi đến
Có còn nguyên lứa đôi
Có vẫn sống với niềm tin
Một ngày tươi sáng hơn
Và những đam mê có còn níu lấy
Nụ cười gắng gượng
Những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Với những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Với những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Vốn có những người ngáng đường
Vốn có những lời vấn vương
Chọn lựa một đời chấn thương
Anh lên sân khấu một ngày
Bằng họ làm cả mười tháng lương
Không biết phải nói điều gì
Vì chẳng thể đủ ngàn lời cảm ơn
Không biết vài dòng nhật kí
Có thể trở thành nơi bán buôn
Chưa từng nghĩ một ngày mình dậy
Bỗng dưng bầu trời sáng hơn
Nhạc anh nhiều người ghét
Nhưng anh không chiều ai
Anh chỉ chiều người viết
Chắc không phải điều sai
Và nếu anh trong nhiều vai
Để mà cố giống họ
Thì liệu họ có sống hộ
Thay anh chiều mai
Không biết sao niềm vui
Chậm tựa người phát lương
Không biết sao lại nói
Toàn là lời sát thương
Không biết ai ở bên
Khi cuộc đời nát tươm
Và ngày trời xám hơn
Vì những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Cới những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Với những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Con cũng chẳng biết
Mà nếu con phải biết
Thì con cũng chẳng muốn
Vì con muốn lời ca
Chạm vào những nỗi đau
Và nếu biết trước niềm đau
Thì còn gì nói đâu
Con người học được cách
Để vượt qua sau ngàn năm
Cảm xúc vẫn là thứ
Mà người ta muốn cản ngăn
Con chỉ xin an bình trong tay
Trước điều mình không hay
Những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Với những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Lang thang trong tâm trí
Với những nụ cười gắng gượng
Đôi khi những gì họ cần
Chỉ là vài lời tán dương
Đôi khi có lẽ hơi chán chường
Với những con người đáng thương
Không biết
Có thể bạn quan tâm