Nặng Mang Nỗi Sầu (Ngọc Thảo, Vy Thúy Hằng)

Lời bài hát

Ví như kiếp bèo, duyên bẽ bàng nên sớm chiều quạnh hiu, chỉ một lần yêu, sao ai còn bày chi trớ trêu,ngày đó bên nhau, câu thủy chung sắc son một lòng, dù bao gian khó mà tình nghèo mình luôn có nhau, giờ sao ai nỡ, quên câu thề đành lòng hay sao
Chắc do số phận, thân tôi nghèo anh mới phụ tình tôi, giờ mình đơn côi, anh bên người buồn vui có đôi, bỏ ánh trăng khuya, bên dòng sông vắng đợi con đò, đò sang bến mới biết bao giờ trở lại lối xưa, người vui bên ấy còn nhớ chăng tình ta chốn này
ĐK:
Nước cuốn bèo trôi,
theo con sóng ngoài khơi, đưa cuộc tình về chốn xa xôi, bèo hợp rồi tan, như dòng sông nước ròng nước lớn, cớ sao tình tôi, mờ phai như áng mây trời, chòi tranh vách lá, đâu sánh bằng lầu cao gấm hoa, còn em tay trắng thì làm sao giữ anh bên đời.
Nhớ anh rất nhiều, mưa gió buồn nghe tiếng bìm bịp kêu,ngoài trời phong ba, đau trong lòng từng cơn xót xa, giờ chắc anh đang, vui cùng ai gối chăn mặn nồng, đời anh mai mắn sống bên người giàu sang ấm êm còn bao cay đắng, thì để em nặng mang nỗi sầu.
Nặng Mang Nỗi Sầu
Có thể bạn quan tâm