Tân cổ NGƯỜI NGOÀI PHỐ
Nhạc : anh việt thu
Lời vọng cổ : Nguyễn Tâm
NHẠC (Người đi ngoài phố - Sáng tác: Anh Việt Thu)
NGÂM
Nữ
Hoàng hôn bóng nắng dần tàn
Đèn đêm phố thị như ngàn ánh sao
Nam
Hàng cây cơn gió lao xao
Người đi ghế đá năm nào buồn tênh
Nữ
Người đi đi ngoài phố
Chiều nắng tắt bên sông
Nam :
Người đi đi ngoài phố
Bóng dáng xưa mịt mờ
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi
Nữ
Người đi đi ngoài phố
Chiều bỡ ngỡ bơ vơ
NAM:
Người đi đi ngoài phố
Mấy dấu chân lạc loài hình bóng cũ người yêu ơi
Nữ
còn đâu giờ đây xin giã từ
Vọng cổ
Nam
Những dấu chân lạc loài bơ vơ nơi phố thị, người yêu ơi có còn đâu thành ghế đá chiều công viên trơ trọi chỉ thêm … sầu
1 . Mai tôi ra đi chôn lịm mối duyên đầu, kỷ niệm ngày nao đã in sâu vào tiềm thức, khi tình yêu chúng mình đẹp tựa vầng thơ
Nữ
Nắng chiều óng mượt như tơ, hoàng hôn phố thị đợi chờ người thương
Nam
Đêm về sót lại vấn vương, gửi niềm tâm sự mộng thường đâu hay biết ( dứt câu 1 )
LÝ TRĂNG SOI
NỮ :
Nghe tình yêu, đôi lứa đang mong chờ, ngồi bên nhau viết nên câu chuyện chúng mình yêu nhau mãi không xa lìa.
NAM:
Tay cầm tay kề vai hơi ấm thấm đôi tim nồng, dòng đời trôi xuôi mai dẫu xa phương trời vẫn còn nơi đây phút giây êm đềm
NỮ:
2 . Thành ghế đá công viên sẽ u buồn vắng lặng vì người yêu năm xưa đi mãi không về, tình như gió chiều thu xóa vội những câu thề, tàn cây lẻ bóng bên ánh đèn phố thị, công viên lặng thầm đếm bước ai qua
Nam
Người di đi ngoài phố chiều nắng tắt bên sông, người đi đi ngoài phố mấy dấu chân lạc loài
Nữ
Hình bóng cũ người yêu xưa còn đâu còn đâu giờ xin giã từ chuyện mình cách biệt đành sao ( dứt câu 2 )
LÝ SÂM THƯƠNG
NAM:
Cơn gió buốt tâm tư, khi chiều lên hoàng hôn tắt nắng
Con phố cũ nay đâu dáng người xưa khuất dấu xa xăm
NỮ:
Lời ân tình năm nao, người quên sao những khi hẹn hò, dòng thơ tình trao nhau là bao nhiêu tháng năm trông chờ
NAM:
Thôi ta đã chia tay trông làm chi cho buồn giăng con phố, nghe nước mắt vây quanh rồi từ ly toi giữ đau thương
NỮ
Tình đầu là dỡ dang là sang ngang nỗi đau ngập tràn
Mộng đời dệt chung đôi, tình phai phôi, kết duyên không thành
NAM (lặp lại kết):
Chiều thu buồn mưa mau, màu không gian sắc se tâm … hồn
NỮ (vô Vọng cổ)5
Đêm tạ từ người đi em lệ hoen mắt ướt, rồi một mai ở nơi phố thị chỉ mình em đơn lạnh nhớ thương .. người
Em thắc chặt niềm đau mà cố nén môi cười
Người yêu ơi giờ chỉ còn hình bóng cũ, vì mấy khi tình đầu được tròn mộng đâu anh
NAM:
Bởi chân trời còn ở quá xa xôi , đành làm thân lữ khách làm chim bay mỏi cánh
NỮ:
Nhưng thời gian còn đâu người yêu dấu và còn đâu công viên chốn hẹn hò ( dứt câu 5 )
NAM:
Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh
Nước mắt đêm tạ từ
NỮ:
Thành phố cũ người yêu xưa còn đâu, còn đâu?
Giờ đây xin giã từ
NAM:
(CÂU 6)
Tôi đi xa trong tâm còn đọng lại hứa hẹn duyên đầu kết Một mối tình thơ , thu bồi hồi khơi ký ức năm xưa, khẽ gọi tên em trong cô đơn vô vọng
NỮ:
những chiều ghế đá công viên, ánh đèn phố thị mưa giăng nhạt nhòa
NAM:
Thôi thì đành giấu lại cuộc tình yêu, cho khoảng cách thời gian trôi vào quên lãng
Nữ
Tâm tư viết gửi đôi dòng
Nam
Người đi ngoài phố sao nặng lòng nhớ thương