Anh nói một chiều nghe em hát dân ca
Khúc nhạc ngân nga êm ru sao mượt mà
Anh mời em về quê anh một lần nhé
Ninh Bình đón mời em còn ngại chi đường quá xa.
Hơi ấm tình người qua câu hát dân ca
Ninh Bình yêu thương đón em trong chiều tà
Khi hoàng hôn về lung linh động tam cốc
Nao lòng bao người, đất trời đẹp như một khúc ca.
Em về thăng Tràng An
Du thuyền lướt trên biển xanh như dải lụa
Chim nhạn kéo nhau bay về hang Múa
Bích Động nên thơ bức tranh mùa lúa
Để tình gái trai, nô nức trong hội mùa.
* Ân tình Ninh Bình ơi
Mai này cách xa làm sao anh quên được
Những ngày rong chơi đắm mình non nước
Em về cố đô luyến lưu hẹn ước
Tình người thủy chung sau trước vẫn vẹn tình.