Đêm ba mươi tiếng pháo như xé lòng
Ngước lên trời cao bỗng dưng con chợt khóc
Nhìn người ta đang rộn ràng đón xuân
Nhớ đến gia đình mà con thấy tủi thân Không biết lúc này mẹ cha thế nào
Và đàn em thơ bây giờ ra sao Nhớ bữa cơm nhà đơn sơ đầm ấm
Rộn rã tiếng cười của những ngày đầu xuân ĐK:
Lại thêm một năm đón tết nơi xứ lạ
Chốn đây lạnh lẽo đâu ấm cúng như nhà
Giờ này ai cũng quây quần bên gia đình
Còn con đầu tắt mặt tối chỉ một mình
Bao năm tha hương trong tay chưa có gì
Giật mình nhìn lại cha mẹ đã già đi
Cuộc sống xoay quanh với cơm áo gạo tiền
Biết đến khi nào con về đón tết đoàn viên