THI SĨ (feat. Đức Phúc, ERIK, Phạm Anh Duy & Tage) (Nhiều nghệ sĩ)

Lời bài hát

Ánh dương về muôn nơi
Với hoa rơi khắp trời
Đi đâu người hỡi
Khi có thơ ai nhẹ khơi
Vì lòng em trong sáng như mây trời
Đôi mắt nhung huyền ôi tuyệt vời
Bước chân nàng đi xa
Theo dáng ai nhạt nhòa
Một mình lẻ bóng sao khờ dại quá
Chỉ còn mình ta
Vẫn khắc câu thơ là
Đã yêu em ngay từ giây phút đầu
Chỉ là thoáng qua
Nhưng mà sao ta vẫn chờ
Dù viết lên ngàn câu
Nhưng một lời chẳng nói ra
Biết đâu đêm về
Chỉ còn trăng ôm lấy ta
Thì đành gieo lên
Bao vần thơ riêng mình thôi
Quên quên ai quên
Lỡ cho đi hết những khờ dại
Thở dài quên đi
Lỡ còn vương vấn vào đôi mắt
Khuôn mặt quên đi
Miệt mài viết mãi cho qua đêm dài
Giờ gom hết lại quên
Đã có những đêm say tôi mơ về
Một ngày nọ mình được ở bên nàng
Giật mình tỉnh giấc
Thấy tiếng chuông kia vang lên
Và nụ cười trên đôi môi
Lại biến tan
Nhìn đồng hồ trôi
Dặn lòng mình là thôi đừng
Một người cùng bao tiếc nuối
Mãi nơi này
Nuốt nước mắt đã vơi đầy
Dù đáng tiếc
Giấu hết những tâm tư
Bên trong căn phòng lạ
Nửa đêm vẫn còn sáng đèn
Câu hỏi là
Đã có biết bao nhiêu câu thơ
Tự mình chìm sâu vào trong lãng quên
Whisky giờ đã hết
Chiếc khăn mùi soa quen
Hà Nội trời giá rét
Bóng trăng rọi qua thềm
Nhẹ thả mình theo dòng kí ức
Mênh mông trôi qua xem yêu thương kia
Liệu đưa ta đi đến đâu
Xin được dừng lại nơi ta có nhau
Tay đan tay đam mê ngân vang
Thanh âm mình khắc sâu
Mà liệu rằng tình này về đâu
Ai biết
Nhưng sao không thuộc về nhau
Để khi thanh âm kia cất lên
Trong lồng ngực tim lại nhắc tên
Mãi không ngừng bao nhiêu ngày sau
Chỉ là thoáng qua
Nhưng mà sao ta vẫn chờ
Dù viết lên ngàn câu
Nhưng một lời chẳng nói ra
Biết đâu đêm về
Chỉ còn trăng ôm lấy ta
Thì đành gieo lên
Bao vần thơ riêng mình thôi
Chờ ngày ấy mây tan
Chờ ngày ấy mưa tan
Ánh nắng chói chang, cảm xúc chứa chan
Mang áng thơ tình ta gửi đến nàng
Dẫu biết cố gắng hi vọng
Là nát tan
Mà lòng ta đang cất giữ yêu thương
Phải chăng duyên số không thể khỏa lấp
Nỗi niềm ta ôm mãi
Chỉ là thoáng qua
Nhưng mà sao ta vẫn chờ
Dù viết lên ngàn câu
Nhưng một lời chẳng nói ra
Biết đâu đêm về
Chỉ còn trăng ôm lấy ta
Thì đành gieo lên bao vần thơ
Thì đành gieo lên
Bao vần thơ riêng mình thôi