Phủ trắng lâu đài giá băng vĩnh hằng
Nàng vẫn một mình lặng thinh
Thù ghét chính mình tuyết rơi sao vô tình
Cùng trái tim tổn thương.
Ngày bông tuyết rơi thế gian lạnh giá
Nàng có muốn...dựa ta hơi ấm.. đời này ?
Rồi nắng buông dài... dần tan lớp băng vĩnh hằng
Bàn tay ta nắm…
Siết nhẹ tựa nơi... Em nằm
Vẫn biết rằng..
Tay kia hóa bao giá băng
Ta không màng...
Chỉ cần nàng... Tự do
Oh Sinestrea…
She's born with great power
So great that she's tormented forever
For all the touch will alway be frozen
That's why she can't feel the embrace
Vẫn biết rằng…
Nàng đem tới bao...Giá băng !
Và ta không màng…
Chỉ cần nàng...Tự do !!