Anh đứng lặng một chốc khi nhìn em bật khóc dù đang khoác trên mình chiếc váy cưới
Anh thấy mình thật ngốc nhưng cũng thật hạnh phúc lần gặp cuối có lẽ ở đây thôi
Tiếng pháo vang, rượu mừng, em khẽ đan tay cụng, anh thấy đau ngay ngực, còn con tim vẫn luôn đập liên hồi
Như mất đi một nửa, vẫn còn đang cháy đỏ, mỗi khi trở tối đầu lọc đặt ngay môi
Ừ đã có một người khác không phải tôi, nắm tay cô bước lên trên lễ đường
Anh từng nghĩ rằng mình đúng nhưng không anh sai rồi, chỉ là yêu thì dễ nhưng rất khó để thương
Anh có thể buông nhưng chọn ôm đau khổ
Để rồi ngày hôm đó từng cơn gió thổi bay đi nước anh mau khô
Ngày hôm đó
Em bước đi ngang qua đời anh
Ngày hôm đó
Cơn mưa ngâu chưa tạnh
Ngày hôm đó vắng em
Liệu giá như ta không yêu nhau đến nhường này
Chỉ chừa lại chút ký ức mỏng manh trong tất cả cảm xúc của anh
Khiến ánh mắt của em chẳng còn buồn
Ừ thì anh đâu muốn vương vấn còn đây
Nhìn em sánh bước cùng ai
Hạnh phúc bên nhau vào lễ đường
Em hỡi
Đã từng ôm chặt nhau thật lâu vào lòng
Lời hứa ngày anh và em từng hy vọng đâu chỉ như lựa chọn
Anh vẫn luôn nghi ngờ
Dù khoảnh khắc đến ngay bây giờ em lung linh trong bộ váy cưới
Không phải anh
Người chọn quan tâm một ai khác nhưng không phải anh
Và bỏ mặc kệ anh vẫn đang say đắm trong khung trời xanh
Vì thực sự đã bỏ lỡ anh đi thật rồi
Mặc trên mình chiếc váy cưới hôm nay anh thấy em cười thật rạng ngời
Mong em luôn được hạnh phúc cuộc sống ấm êm ở bên người bạn đời
Anh tiếc kỉ niệm nhưng cũng vui cho em
Biết là giây phút chiếc nhẫn trao tay em
Hai người hạnh phúc một người đau, say thêm
Anh có giây phút lòng quặn thắt cổ họng không thể thốt ra lời
Anh vẫn yêu lấy quá khứ, yêu luôn cả màu xanh nước, da trời
Yêu những nơi ta từng tới
Yêu những ngày, chỉ còn có tiếng cười
Nhưng lại không thể yêu cô dâu mới ở trong bộ váy cưới
Thôi thì chúc cho em một cuộc đời an vui.
Ngày hôm đó
Anh bước đi ngang qua đời em
Ngày hôm đó
Anh chìm trong cơn say mềm
Ngày hôm đó mất em
Liệu giá như anh không yêu em đến nhường này