Giây phút cuối gần em...
Anh biết con tim mình đã chẳng trao cho em là tốt hơn.
Vì nay anh thấy em đi với ai trong chiều, hoàng hôn đang tắt nắng
Như lòng anh với em.
Mới yêu ai cũng tốt với nhau, sau thời gian qua lại chẳng có nhau.
Vết thương sâu đầy ấp nổi đau, xoa dịu con tim bằng những vết cắt cứ in sâu
Trong tâm trí anh, bao nhiêu đêm nghĩ suy, lại cứ vấn vương mình em, tựa chút nắng Sau màn đêm.
Có nhau... được một ngày cũng thấy vui
Chắc anh... buồn một mình nên nghĩ suy
Bước đi... dù ngoài trời kia có mưa
Có nhau... giờ chỉ là người đã từng yêu.
Đôi ta chẳng còn.
Ta chẳng còn là Của nhau, bước tiếp trên đường
Ngày xưa ta từng đi, mang theo là những kỉ niệm
Giờ phải cất đi, để không ước mi, chẳng còn tiếc chi!
Ver 2
Smartphone kêu lên trên đầu giường, có hai tin nhắn có tên em trong đó.
Ngoài trời kia đang mưa, màn hình điện thoại sáng
Nhận một cuộc gọi đến, nhưng tay anh bấm tắt.
Anh biết sau cuộc là những lần thứ tha, gạt bỏ sự dối trá khi tâm trí màu đen
Vẫn là sau cuộc gọi, lại chất đống những nổi sầu, tại vì anh không đau,
Hay trái tim này đã quen.
Tĩnh dậy sau một đêm dài, nghe tiếng em nói gần ngay bên tai
Là chút cảm giác vẫn còn đang vướng lại, hay là anh phải đối mặt sự thật vào đêm mai.
Lời chia tay chưa bao giờ là dễ để nói, nhưng chỉ có cách đó là giúp cho hai ta giải thoát.
Anh thấy tình cảm mình đi xuống khi không còn đường lui
Và những bài nhạc lofi giờ cũng chẳng là giải pháp.
Nơi này chẳng ai đến tự mình lê bước từ nhà đến công ty làm việc.
Ngồi trên xe nghe bài nhạc mà hai ta từng nghe
Đối với những thứ đó giờ anh chẳng còn tiếc.
Anh biết là cơn mưa sẽ lấy đi những nổi buồn kia, bên khung cửa sổ là ngày nắng. Anh cũng biết sau hôm nay trong căn phòng này chẳng thấy em, người đời bảo đó là ngày vắng... em.